Thám tử kể chuyện : Bộ Phò
Từ lâu, ông anh tôi đã rèn cho mình được một thói quen. Là cứ khi nào trượt lô,anh tôi lại đi đá phò để giải đen. Còn nếu trúng,anh tôi sẽ đi đá phò để ăn mừng. Chả biết có phải nhờ thế không. Mà mấy anh em trong khu coi ổng là cuốn từ điển sống về phò. Ông ấy nhớ được hết quê quán, tên tuổi, ngày tháng năm sinh của các em phò trong khu. Nhớ cả hoàn cảnh gia đình: nhà có bao nhiêu anh chị em. Đang học tập, công tác ở đơn vị nào, ông bà nội ngoại còn hay mất… Anh tôi đều nắm được tất.
Ông ý hay đá một em phò tên Phương – vì Phương rất xinh xắn, ngoan hiền, dễ thương. Lại con nhà gia giáo. Có lần, Phương đã thổ lộ với anh tôi rằng Phương làm nghề này không phải vì tiền. Mà là vì đam mê, vì yêu nghề. Chả cần Phương nói thì ông ý cũng cảm nhận được điều đó. Cái đam mê và lòng yêu nghề của Phương thể hiện ở việc. Phương rất chịu khó lên mạng xem phim để cập nhật những tư thế mới. Ở những tiếng rên trầm bổng, du dương Phương thốt ra từ cuống họng. Và ở sự tha thiết, nhịp nhàng mỗi lần Phương nhấp nhổm…
